Ngay từ khi phát hiện ra ngôi cổ mộ của cường giả cảnh giới Chí Tôn, Tô Liệt đã phái đệ tử đi tìm kiếm xung quanh.
Đáng tiếc, không thu được gì!
Điều này hắn đã dự liệu từ trước, dù sao thì cũng là ngôi cổ mộ của cường giả cảnh giới Chí Tôn, há có thể dễ dàng tìm được.
Không ai nguyện chết rồi còn bị người khác quấy rầy, cường giả cảnh giới Chí Tôn lại càng là như vậy.
Hắn ngược lại tò mò hơn, rốt cuộc người của Tam Thập Lục Đao Trại tìm thế nào mà ra.
Nếu nói đúng là có người biết, có lẽ khả năng người của Tam Thập Lục Đao Trại còn lớn hơn.
Ngay lúc này, Tô Văn Nghiên từ bên ngoài đi vào, kích động nói: "Lâm tiền bối, ta tìm được chút manh mối trong cổ tịch."
Tô Liệt mặt đen sì, không nói một lời.
Hả?
Xem hắn không tồn tại à!
Tô Văn Nghiên hoàn toàn không để ý đến Tô Liệt mặt đen, bước đến trước mặt Lâm Mang, cười nói: "Lâm tiền bối, ta biết được vị Chí Tôn chôn ở đây là ai rồi."
Ở Ngũ Phương Vực, bất kỳ cường giả cảnh giới Chí Tôn nào cũng là nhân vật vang danh khắp chốn, rất nhiều người đều ghi chép trong cổ tịch.
Tô Văn Nghiên lấy ra một quyển sách cổ, nói: "Đây là ta tìm được trong tàng thư của nhà họ Tư Mã, bên trong ghi chép lại rất nhiều chuyện phiếm ngoài lề trên giang hồ."
"Bên trong ghi lại rằng, hơn một nghìn năm trước, Tuyên Châu từng xuất hiện một người, sau này đột phá cảnh giới Chí Tôn, người này chính là Cố Vô Thịnh, được xưng là 'Hai tay nâng trời phân nhật nguyệt, quyền chấn sơn hà che tám phương', có danh hiệu là Quyền Thánh."
Miệng Lâm Mang giật giật.
Không hổ là Chí Tôn, nghe danh hiệu này đi, khí phách biết bao.
Ngoảnh lại nghĩ đến danh hiệu của bản thân, chỉ có một cái "Tu La Đao", đúng là không có chút khí thế nào.
Nhưng hắn cũng có thể hiểu được, cái gọi là Thiên Bảng, đối với người bình thường mà nói thì có lẽ rất ghê gớm, nhưng đối với những thế lực lớn thực sự mà nói, dù là cường giả trên Thiên Bảng thì chung quy cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên.
Có lẽ chỉ có mười cường giả đứng đầu Thiên Bảng là ngoại lệ.
Lâm Mang nhận lấy quyển sách cổ trong tay Tô Văn Nghiên, tùy tay lật xem.
Trong quyển sách cổ này ghi lại, vị Quyền Thánh này xuất thân từ một gia tộc nhỏ ở Nam Bộ Đông Vực.
Còn gia tộc này rốt cuộc có phải họ Cố hay không, thì hiện giờ không có cách nào chứng minh.
Từ nhỏ thiên phú không nổi trội, thậm chí còn ở mức rất bình thường, trong gia tộc cũng là nhân vật vô cùng bình thường, thời trẻ cũng từng lẫn vào đám đông.
Có tài nhưng thành đạt muộn!
Câu này chính là dùng để hình dung hắn ta chuẩn xác nhất, mãi đến năm tứ tuần, hắn ta mới nổi danh trên giang hồ, gây dựng được chút danh tiếng.
Được xưng là Thiết Tí Vô Địch, bằng một đôi Thiết Quyền đã đánh bại rất nhiều thiên tài.
Ghi chép nhiều nhất về vị "Quyền Thánh" này, chính là hắn ta từng gặp được cao nhân chỉ điểm, một sớm đốn ngộ, cuối cùng thành danh trên giang hồ, sau đó còn trở thành người có tên trong bảng Chí Tôn giang hồ.
Rất nhiều cường giả cảnh giới Chí Tôn vốn xuất thân từ đại phái giang hồ, nhưng người này lại xuất thân từ một gia tộc nhỏ đã sa sút, cho nên cũng khiến rất nhiều người giang hồ nói chuyện say sưa, trên giang hồ cũng nhiều thêm người luyện quyền.
Cho nên, ghi chép về hắn ta cũng tương đối nhiều.
Trong cuốn sách phiếm này, còn ghi lại không ít chuyện phiếm về vị Quyền Thánh này, bất quá nhìn qua là biết bịa đặt.
Loại ghi chép chuyện phiếm này, có được ba phần là sự thật đã là tốt lắm rồi.
Theo như lời ghi chép trong quyển sách cổ này, năm đó Cố Vô Thịnh từng mất tích bí ẩn trên giang hồ, lời đồn lan truyền nhiều nhất chính là hắn ta bị kẻ thù giết chết.
Cố Vô Thịnh vốn là một khách vãng lai, cho dù mất tích, trên giang hồ cũng không có bao nhiêu người phát hiện ra.
Theo ghi chép này mà xem, nếu ngôi cổ mộ này là thật, thì rất có thể chính là của Cố Vô Thịnh.
Lá rụng về cội, đây chính là thứ mà rất nhiều người theo đuổi, không ai nguyện chết nơi đất khách quê người.
Nhưng trong này còn có một vấn đề, nếu ngôi cổ mộ này đúng là của Cố Vô Thịnh, vậy thì ai là người an táng?
Chẳng lẽ hắn ta tự chôn mình vào sao?
Lâm Mang đặt quyển sách xuống, cười nhẹ nói: "Chẳng thể trách bọn người đó lại vội vàng như vậy."
Tin tức này Tô Văn Nghiên có thể truy tra được, thì những người có để tâm khác nếu cố gắng hẳn cũng có thể truy tra ra.
Vị "Quyền Thánh" này vốn không có thế lực gì, thế lực duy nhất là một gia tộc nhỏ bé lúc ban đầu.
Nhưng trải qua ngàn năm, thì gia tộc này e rằng đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử rồi.
Một cảnh giới Chí Tôn, dù không cố ý truy tìm trân bảo, thì bản thân những thứ dùng cũng phải cực kỳ phi thường.
Huống hồ vị này cho dù trong Chí Tôn cũng không phải là kẻ yếu.
"Từ từ đợi thôi."
Lâm Mang cười bảo: "Ta đoán không bao lâu nữa sẽ có tin tức truyền đến giang hồ."
Lời Lâm Mang vừa dứt, bên ngoài đã truyền đến một tràng tiếng bước chân vội vàng.
Một đệ tử Kiếm Các mặt mày hoảng hốt xông vào.
"Tô Các Chủ, bên ngoài có một đám người xông đến, thái độ vô cùng kiêu ngạo, chúng chỉ đích danh muốn gặp người."
Tô Liệt sửng sốt.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo